người đồng mình thương lắm con ơi

Lời giải của Tự Học 365

Giải chi tiết:

1/ Giới thiệu chung:

Bạn đang xem: người đồng mình thương lắm con ơi

- Y Phương [1948] là kẻ dân tộc bản địa Tày, sinh rời khỏi và phát triển ở Trùng Khánh – Cao phẳng. Ông là một trong thi sĩ đồng chí. Thơ ông lôi kéo người hiểu tự vẻ đẹp mắt vừa phải hóa học phác hoạ, mộc mạc, vừa phải mạnh mẽ và tự tin, vô sáng sủa. Ngôn ngữ và hình hình họa thơ của ông in đậm lốt ấn suy nghĩ hồn nhiên và lối rằng biết bao hình hình họa của những người miền núi.

- Bài thơ "Nói với con" thành lập và hoạt động vô năm 1980, khi cuộc sống ý thức và vật hóa học của quần chúng toàn quốc rằng cộng đồng và đồng bào những dân tộc bản địa thiểu số rằng riêng biệt còn vô nằm trong trở ngại, thiếu hụt thốn. Từ thực tế ấy, Y Phương viết lách bài bác thơ này nhằm phân trần tình thương yêu quê nhà và niềm kiêu hãnh về mức độ sinh sống mạnh mẽ và tự tin, chắc chắn của dân tộc bản địa mình; chú tâm sự với chủ yếu bản thân và nhắc nhở con cháu trong tương lai. Tác phẩm in vô tập: Thơ nước Việt Nam 1945 – 1975.

- Đoạn thơ bên trên là điều của những người phụ thân, rằng với con cái về những phẩm hóa học chất lượng tốt đẹp mắt của "người đồng mình" và điều răn dạy của phụ thân giành cho con cái.

2/ Phân tích:

- Những phẩm hóa học cao quý của những người đồng mình:

“Người đồng mình…

                     … chí lớn”

+ Dòng thơ đầu được lặp lại: “người đồng mình” là cơ hội gọi thể hiện tại sự thân mật và gần gũi, ngọt ngào như vô một mái ấm gia đình. “Thương lắm” – phân trần sự đồng cảm thâm thúy với cuộc sống đời thường nhiều vất vả, thách thức của mình.

+ Từ ngữ nhiều mức độ gợi: “cao” “xa” vừa phải khêu gợi h/a miền núi cao vừa phải khêu gợi ĐK sinh sống trở ngại, vất vả. “Nỗi buồn” “chí lớn” thể hiện tại khả năng vững vàng vàng, ý chí ý chí của những người đồng bản thân.

-> Lời thơ lẩn quẩn một nỗi phiền xen lộn niềm kiêu hãnh về phẩm hóa học chất lượng tốt đẹp mắt của những người miền núi.

- Tác fake bao quát lên vẻ đẹp mắt truyền thống lịch sử của những người miền cao:

“Người đồng mình…

                              … thực hiện phong tục”

+ Hình hình họa “người đồng mình”: vóc dáng vẻ, hình hài nhỏ bé bỏng, “thô sơ domain authority thịt”, chúng ta chỉ mất đôi tay làm việc cần mẫn tuy nhiên chẳng bao nhiêu ai nhỏ bé bỏng, yếu ớt nhát. Họ dám đối mặt với gian khó, vất vả, chúng ta rộng lớn lao về ý chí, cao niên về tinh ma hồn.

+ Công lao vĩ đại của những người đồng mình: “đục đá kê cao quê hương” – thiết kế quê nhà, tạo thành ruộng đồng, dựng lên căn nhà cửa ngõ, bạn dạng xã, tạo ra sự độ quý hiếm vật hóa học, ý thức mang đến quê nhà. “Làm phong tục” – tạo thành bao nề nếp, phong tục đẹp mắt, tạo ra sự bạn dạng sắc riêng biệt của xã hội.

-> Lời thơ tràn trề niềm kiêu hãnh về vẻ đẹp mắt của những người đồng bản thân. Nhắn ngủ con cái phải ghi nhận thừa kế, đẩy mạnh những truyền thống lịch sử cơ.

Xem thêm: đại học xã hội và nhân văn tphcm

- Từ cơ, người phụ thân răn dạy con cái biết sinh sống bám theo những truyền thống lịch sử của những người đồng mình:

“Dẫu thực hiện sao…

… không lo ngại cực kỳ nhọc”

+ Điệp kể từ “sống” khởi điểm 3 dòng sản phẩm thơ liên tục, tô đậm ước mong thiết ân xá, mạnh mẽ của phụ thân giành cho con cái.

+ Ẩn dụ “đá” “thung” chỉ không khí sinh sống của những người niềm cao, khêu gợi lên những khó nhọc nhằn, thách thức, nghèo đói. Người phụ thân ước con cái “không chê” tức là biết nâng niu, trân trọng quê nhà bản thân.

+ So sánh “như sông” “như suối”: lối sinh sống hồn nhiên, vô sáng sủa, mạnh mẽ và tự tin, phóng khoáng, vượt qua từng gồ ghề của cuộc sống.

+ Đối “lên thác xuống ghềnh”: cuộc sống đời thường ko đơn giản và dễ dàng, bằng vận, cần thiết quả cảm đương đầu, ko ngần ngại.

-> Cha răn dạy con cái nối tiếp tình thương ân tình, thủy cộng đồng với mảnh đất nền điểm bản thân sinh rời khỏi của những người đồng bản thân và cả lòng can đảm và mạnh mẽ, ý chí ý chí của mình.

- Để rồi, bài bác thơ khép lại tự điều nhắn dò la vừa phải nhiệt tình, vừa phải nghiêm cẩn xung khắc của những người cha:

“Con ơi…

… nghe con”

+ Hình hình họa “thô sơ domain authority thịt” được nhắc nhở lại nhằm nhấn mạnh vấn đề những trở ngại, thách thức nhưng mà con cái rất có thể bắt gặp bên trên đàng đời, tự con cái còn non nớt, con cái ko đầy đủ hành trang nhưng mà đời thì gồ ghề, thách thức.

+ Dẫu vậy, “không khi nào nhỏ bé bỏng được” nhưng mà phải ghi nhận đối mặt với trở ngại, vượt lên thử thách, ko được sinh sống yếu ớt nhát, hẹp hòi, ích kỉ. Phải sinh sống sao mang đến xứng danh với phụ thân u, với những người đồng bản thân. Lời nhắn ngủ tiềm ẩn sự nâng niu, niềm tin cậy tưởng nhưng mà người phụ thân giành cho con cái.

3/ Đánh giá:

- Nội dung:

Xem thêm: tình yêu quê hương đất nước là gì

+ Đoạn thơ phân trần tình thương yêu quê nhà và niềm kiêu hãnh về mức độ sinh sống mạnh mẽ và tự tin, chắc chắn của dân tộc bản địa bản thân của những người phụ thân, mặt khác, thể hiện tại tình thương thâm thúy nặng trĩu phụ thân giành cho con cái. Cha không những siêng nom con cái từng bước tiến, nâng niu con cái từng giờ đồng hồ cười cợt, tiếng nói mà còn phải giáo dục con cái biết vững vàng bước bên trên đàng đời, biết sinh sống sao mang đến xứng danh với mái ấm gia đình, quê nhà.

+ Đó cũng đó là những điều nhưng mà Y Phương ham muốn nhắn gửi cho tới mới trẻ em trong tương lai.

- Nghệ thuật: Từ ngữ, hình hình họa giản dị, nhiều mức độ khêu gợi, in đậm lối suy nghĩ vô sáng sủa, hồn nhiên, sống động của những người miền núi. Giọng điệu khi nhiệt tình, ân xá thiết; khi mạnh mẽ và tự tin, nghiêm cẩn xung khắc.